Nghệ sỹ người Singapore Teoh Yi Chie đã đến thăm Hà Nội trong vòng một tuần vào tháng 3 năm 2015. Cũng chính thời gian tại đây, anh đã ghi lại những hình ảnh về Hà Nội trong nhữn bức vẽ phác thảo.Cùng xem những bức phác thảo này và nghe những gì anh cảm nhận về Hà Nội nhé!
“Đây là tất cả những bản phác thảo được vẽ bằng tay trong suốt chuyến du lịch tới Hà Nội của tôi. Nếu như bạn thích, bạn có thể tham khảo thêm tại Global Art Materials Watercolour Travelogue Sketchbook hoặc Watercolor Book như mọi người thường gọi. Bộ phác thảo được vẽ trên khổ giấy A5, gồm 60 trang. Tôi đã phác thảo 57 trang trong chuyên đi 7 ngày 6 đêm của mình. Phác thảo 10 trang, hoặc 5 , một ngày cũng dễ dàng. Những bản phác thảo dưới đây được tô màu tại khách sạn dưới sự giúp đỡ từ máy sấy tóc ở nhà sau chuyến đi, nhưng tất cả nét vẽ đơn đều được vẽ tại chỗ.”
Đây là lần đầu tiên tôi đến Hà Nội, khi đến đây tôi không có ý tưởng gì về việc mong đợi gì từ nơi đây. Nhưng chuyến du lịch thực sự rất vui vẻ. Đây là giây phút cuối cùng của chuyến đi bởi vì kế hoạch ban đầu là tôi sẽ lái xe tới Đường Great Ocean tại Úc và sau đó đến thăm Sydney. Bạn gái của tôi cảm thấy chuyến đi sẽ rất khó khăn, cho nên họ đã quyết định đến Hà Nội thay vì tới Úc.
Tôi đã kiểm tra tình hình thời tiết tháng 3 ở Hà Nội, và được biết rằng đây sẽ là thời gian có lượng mưa ít nhất trong năm. Trong vòng 1 tuần tôi ở lại Hà nội, hầu như ngày nào cũng mưa phùn suốt cả ngày. Những cơn mưa phùn này chỉ giống như sương mù dày thôi. Người quản lý khách sạn nơi tôi ở đã nói với tôi rằng tháng 10 là thời gian tốt nhất để đến thăm Hà Nội.
Đây là những dụng cụ mà tôi mang theo được tôi vẽ lại, tôi đã quyết định không dùng bút nước khi đi ra ngoài nữa, thay vào đó là sử dụng những chiếc bút bỏ túi thông thường. Trong thời tiết lạnh, không khí ẩm ướt, tôi cảm thấy rằng chỉ thuận tiện khi sử dụng những chiếc bút nước ở ngoài trời. Chiếc túi nhỏ sẽ tiện lợi và nhỏ gọn hơn so với chiếc túi xách cỡ lớn thông thường mà tôi thường dùng để chưa các nguyên liệu của mình.
Luôn nhớ mang theo một chiếc áo khoác chống nước theo mình nếu bạn muốn đến thăm Hà Nội vào dịp tháng Ba. Tất cả người Việt Nam đều có những chiếc áo khoác chống nước và mặc những chiếc quần dài để giữ ấm và khô ráo. Tất nhiên là không thể thiếu những đôi giày chất lượng tốt rồi. Cuối cùng, tôi đã chọn mang một đôi giày chạy, đó là một quyết định sai lầm. Thời tiết ướt át này nhanh chóng thấm vào giày, bởi vì những đôi giày chạy thường có lỗ thông gió.
Đây là bản thảo đầu tiên tôi vẽ khi ở Viêt Nam
Những chiếc Taxi ở đây được tính bằng mét. Chiếc xe taxi của tôi chạy hết 382.000 đồng (tức là khoảng 17.8 đô trong vòng một giờ chạy từ sân bay đến trung tâm thành phố Hà Nội. Và chiều quay lại hết 330.000 đồng).
Tôi đã đọc những câu chuyện về những chuyện về việc tính gian lận số mét, hoặc lái xe taxi sẽ đọc số tiền nhiều hơn số tiền hiện thị trên đồng hồ đo số mét, và điều đó cuối cùng cũng xảy ra với tôi.
Thỉnh thoảng lái xe sẽ lừa bạn như thể không có sự thay đổi gì. Và điều đó cũng xảy ra với tôi, tôi đã đưa lái xe 400.000 đồng và anh ta càm ràm rằng anh ta không có tiền để trả lại. Bởi vì nó cũng không phải là số tiền lớn, cho nên tôi rời đi.
Tôi cũng đã gặp một lái xe taxi đòi số tiền cao hơn so với số tiền hiển thị trên đồng hồ đo km cho một đoạn đường ngắn, và anh ta giải thích cho việc anh ta lấy số tiền cao hơn cho những đoạn đường ngắn cũng “không có gì là sai”. Tất nhiên tôi cũng gặp một lái xe khác, anh ta đã trả lại tôi số tiền thừa mặc dù tôi chỉ đi một quãng ngắn, và tôi đã để anh ta giữ số tiền dư vì sự thành thật của anh ta.
Lời khuyên của tôi cho việc tránh bị lái xe taxi lừa rất đơn giản. Nếu bạn cảm thấy mức phí là không công bằng hoặc bạn bị lừa, thì đừng trả. Rất đơn giản. Nếu bạn bị dọa, thì đó đã không còn là một vụ lừa đảo, đó là một vụ cướp. Trước chuyến đi của tôi, một người bạn của tôi đã kể với tôi anh ta bị một lái xe đe dọa là sẽ hãm hại gia đình anh ấy và anh ấy phải trả cao hơn mức phí cước. Nhưng tới giờ, tôi vẫn chưa được trải nghiệm điều này ở bất kỳ quốc gia nào cả.
Đồng hồ đo km sẽ nhảy 2000 đồng mỗi lần. Hãy nghĩ xem liệu có đáng để tranh cãi với lái xe về việc này không. Chắc chắn rằng đây có lẽ không phải là vấn đề số tiền mà là về nguyên tắc trong việc đổi số lượng đúng, nhưng liệu có đáng để bạn đưa bản thân mình vào một trải nghiệm tồi tệ không?
Trong khi ở sân bay, có những cửa hàng sẽ có dịch vụ vận chuyển bằng xe tư nhân. Nhưng họ còn tính phí cho bạn cao hơn cả taxi mà bạn có thể ra hiệu đứng ở bên ngoài lối ra. Nếu bạn đang đứng ở một khách sạn có dịch vụ đưa đón ra sân bay, tôi khuyên bạn nên kiểm tra giá trước bởi vì có thể mức phí hợp lý hơn so với việc bắt taxi.
Bên trái là bữa tối mà tôi đã ăn vào đêm đầu tiên ở Hà Nội. Bún Thang là một trong những món Bún phổ biến của người Việt, Bún thang gồm bún và thịt, thường là thị bò hoặc thịt gà. Bên phải là bình rượu rắn mà tôi phác thảo.
Đây là quang cảnh bên ngoài nhìn từ căn phòng khách sạn tầng 3 của tôi.Tôi ở Khách sạn Tú Linh Palace, tôi đã đặt qua trang Agoda. Với mức giá 39 đô một đêm, tôi có một căn phòng lớn, và tôi thấy nó rất đáng với đồng tiền mình bỏ ra. Nói chung, giá những căn phòng khách sạn ở Hà Nội đều phải chăng. Tôi tìm trên Agoda thấy có những phòng với giá 30 đô, và bạn có thể có được căn phỏng rất ổn.
Cảnh đường phố ở Hà Nội khá hỗn loạn. Kiến trúc thì có chút lộn xộn. Chẳng có mẫu thiết kế nào rõ ràng cả. Nhưng chính điều đó lại tạo nên điểm thú vị khi vẽ chúng.
Bữa sáng được tính kèm với tiền phòng ở khách sạn Tú Linh Palace. Bạn có thể chọn ăn bánh kếp hoặc bún theo menu và nhà bếp sẽ nấu cho bạn. Ở đây cũng có bánh mỳ, thịt xông khói và hoa quả tươi vào buổi sáng. Đồ ăn khá ngon.
Nhân viên khách sạn thì khá thân thiện, và đôi lúc chủ khách sạn, một người Canada cũng sẽ đứng ra giúp đỡ để lấy order hoặc lau đĩa.
Nhà tù Hỏa Lò là một nhà tù được Thực dân Pháp sử dụng để giam giữ những tù nhân chính trị Việt, và sau này được miền Bắc sử dụng để giam những tù nhân chiến tranh trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ và được người Mỹ biết đến với cái tên đầy mỉa mai “Hà Nội Hilton”. Nhà tù đã bị phá bỏ trong suốt những năm 90, tuy nhiên chiếc cổng vẫn còn và được xem như một bảo tàng.
Nhà tù đặc biệt này rất đáng để đến thăm, bởi lẽ bạn sẽ học được thêm nhiều điều về lịch sử Việt Nam.
Chợ Đồng Xuân là nơi bạn có thể đến nếu bạn muốn mua trang sức hoặc quần áo, ở đây không có những bộ đồ sang trọng, nhưng lại có tất cả các loại phong cách quần áo.
Đây là Đền Ngọc Sơn ở hồ Hoàn Kiếm. Đền được xây dựng trên một đảo nhỏ được nối bằng Cầu Thê Húc. Một lần vào đảo sẽ mất 30.000 đồng phí vào cửa (khoảng 1.4 đô). Nhưng thực sự chẳng đáng đồng tiền chút nào cả vì chẳng có gì trên đảo ngoài Đền Ngọc Sơn, một bên khác trưng bày tượng của một số cụ rùa huyền thoại và một cửa hàng bán đồ lưu niệm.
Cây cầu màu đỏ này chính là cây cầu Thê Húc hay còn được một vài người gọi là Cầu Mặt trời mọc. Đây là một cây cầu đẹp và trông rất tuyệt vào buổi tối khi được thắp sáng bằng đèn. Đây cũng được coi là một trong những điểm hấp dẫn khách du lịch.
Tòa nhà ở bên phải là Rạp Múa rối nước Thăng Long, nó nằm ở bên trái hồ Hoàn Kiếm.
Chương trình múa rối nước một giờ đang được quảng cáo, và hiển nhiên là rất đáng đồng tiền bạn bỏ ra. Những ghế ngồi hàng đầu có giá 100.000 đồng và những ghế phía sau là 60.000 đồng. Khi tôi ở đây, thời gian biểu diễn là từ 3 giờ chiều đến 8 giờ tối. Vé được bán hết rất nhanh vì vậy nếu bạn muốn xem hãy đến mua sớm.
Một bản phác thảo khác về cảnh đường phố. Bức vẽ này khá đơn điệu bởi vì trời đang bắt đầu tối và tôi không thể nhìn thấy rõ màu sắc. Đây là một quán cà phê ở tầng hai khá nổi tiếng cho những người muốn uống cafe và ngắm cảnh.
Tôi đã tưởng tượng rằng Việt Nam là một nước khá tôn giáo nhưng thực tế lại không hoàn toàn như vậy, ít nhất là ở những ngôi đền tôi đã phát hiện.
Đây là một trong những bức tranh mà tôi đã vẽ nét đơn và tô màu lại khách sạn. Tôi đã quên tham khảo những bức ảnh vì vậy bức tranh này cũng trở nên ảm đạm.
Đây cũng là những tòa nhà xung quanh hồ Hoàn Kiếm. Bên phải là những tòa nhà cao gồm những nhà hàng và quán cà phê. Đây cũng là một địa điểm thưởng thức cà phê khá hay trong khi nhìn xuống đường phố đông đúc.
Bức này được phác thảo bên ngoài những quán cà phê nhỏ bên đường, đây là những quán cà phê mà bạn có thể nhìn thấy những người Việt đứng túm tụm lại để ăn thịt, nhấm nhấp các loại hạt hoặc thưởng thức bia. Đó là Nhà thờ lớn Hà Nội, được xây dựng vào năm 1886. Toàn bộ nhà thờ được bao quanh bởi hàng rào, vì vậy không ai có thể vào trong.
Tôi không đặc biệt thích bản vẽ này bởi vì nó quá khó để thể hiện được tôi đang vẽ cái gì. Đây thực ra là nhà bếp và những khu vườn đằng sau những ngôi nhà ở tầng 2, trong khi tầng một là những cửa hàng.
Bức này được phác thảo khi xe bus chạy từ Hà Nội tới Vịnh Hạ Long. Xe bus chạy mất 4 giờ, trong đó mất 20 phút dừng lại ở một cửa hàng bán đồ lưu niệm ở giữa đường. Sau đó trước khi đến bến cảng Vịnh Hạ Long, chúng tôi đã đến thăm một cửa hàng bán ngọc trai, ở đây họ sẽ chỉ cho bạn cách những viên ngọc trai được lấy ra như thế nào.
Tôi có đặt một hành trình 3 ngày 2 đêm trên du thuyền Hạ Long Fantasea qua trang Booking.com. Thậm chí sau khi xác nhận thông tin đặt chỗ, tôi đã bị ngạc nhiên vì nhân viên Fantasea không liên lạc với tôi để hỏi khách sạn của tôi ở đâu. Vì vậy tôi phải gọi điện vào số Việt Nam của họ ở Singapore để đưa cho họ thông tin chi tiết. Trước đây, tôi đã từng gửi cho họ một email qua website của họ, và hình như họ đã nhận được email của tôi nhưng họ đã không công nhận điều này cho tới khi tôi điện thoại cho họ để tìm hiểu. Các tiêu chuẩn dịch vụ trực tuyến của họ thì không phải tốt lắm, nhưng chuyến đi thì khá thú vị.
Thật trùng hợp là khách sạn Tú Linh Palace nơi tôi ở cũng cung cấp chuyến đi du thuyền Fantasea. Và họ còn đưa ra mức giá rẻ hơn một chút. Vì vậy nếu bạn muốn đặt một chuyến đi, tôi khuyên bạn nên đặt khách sạn bạn ở. Đừng lo lắng, có rất nhiều cơ quan du lịch quanh Hà Nội vì vậy bạn thậm chí có thể đặt chuyến đi vào phút cuối cùng, và nếu bạn may mắn bạn sẽ có được mức giá rẻ hơn mức giá online.
Mỗi chuyến đi sẽ có xe bus ở Hà Nội đến đón khách du lịch từ khách sạn của họ. Chúng tôi được đón vào lúc 8h30 sáng và đến Vịnh Hạ Long vào khoảng 12.30 trưa. Bữa trưa được phục vụ trên tàu và nó khá ngon.
Phòng cabin trên Fantasea thì hơi nhỏ. Việc thanh toán ở Fantasea có một chút lạ lùng, vì tôi đặt chỗ qua Booking.com và đăng ký sử dụng thẻ tín dụng của tôi. Nhưng khi thanh toán, tôi lại phải thanh toán bằng tiền mặt cho thuyền trưởng thay vì thanh toán bằng thẻ tín dụng. Tôi đã trả 330 đô cho 3 ngày 2 đêm tại đây.
Vịnh Hạ Long thực sự rất đẹp.
Có rất nhiều dịch vụ đi biển bằng thuyền ở Vịnh Hạ Long, rất nhiều du thuyền tương tự như Fantasea. Những chiếc du thuyền này hoạt động như thế nào ư? Mỗi chiếc thuyền lớn sẽ đỗ gần với một điểm du lịch, sau đó một chiếc thuyền nhỏ sẽ đưa bạn vào bờ. Nơi đầu tiên chúng tôi đến thăm là Động Sửng Sốt. Đây là một hang động tuyệt vời với sự hình thành tuyệt đẹp. Mái nhà giống như sóng biển trong khi mặt đất lại có thạch nhũ. Sau đó quay trở lại thuyền để bơi xuồng kayak. Đồ ăn trên Fantasea thì ổn. Không phải là quá ngon nhưng tốt hơn tôi mong đợi, Có khoảng 8 đĩa đồ ăn cho mỗi bàn 5 người, bạn phải ngồi cùng bàn với những vị khách khác.
Buổi tối, bạn có thể chọn hát Karaoke hoặc câu cá. Mọi người trên tàu chúng tôi thì dường như không phải những người thích hát hay câu cá, vì vậy chúng tôi quyết định đi ngủ sớm, điều này cũng khá tốt bởi vì bữa sáng ngày hôm sau sẽ là lúc 7h sáng. Thời tiết ở đây thì tốt hơn Hà Nội, ít nhất thì cũng không có mưa phùn. Các hòn đảo vẫn còn có sương mù và bạn phải đến thật gần thì mới có thể nhìn thấy vẻ đẹp và những chi tiết trên bề mặt và kết cấu của những hòn đá. Điều khiến tôi phàn nàn về Fantasea đó là thỉnh thoảng họ tắt điện hoặc lò sưởi khi chúng tôi đang thăm thú và quên bật chúng lên.
Hầu hết những chiếc tàu du lịch biển ở Vịnh Hạ Long trông có vẻ như vậy. Vì lý do nào đó, những chiếc tàu này đều màu trắng. Có một số chiếc thì lớn hơn nhưng hầu hết chúng đều chỉ có 3 tầng, với 2 tầng là các cabin và tầng mái là không gian mở với những chiếc ghế xếp. Ngày thứ 2 ở Vịnh Hạ Long, sau bữa sáng, một vài những người khách đặt 2 ngày một đêm bắt đầu chuyển sang những chiếc tàu khắc.
Chúng tôi đến thăm đảo Khỉ trên cây nơi mà chúng tôi phải leo lên ngọn. Sau đó chúng tôi đến thăm một trang trại ngọc trai để xem ngọc trai nhân tạo được nuôi như thế nào. Viên ngọc trai màu đen lớn nhất đang được giảm giá còn 60 triệu đồng (khoảng 2800 đô la Mỹ). Họ bán đồ trang sức, bạn có thể thanh toán bằng tiền mặt hoặc thanh toán qua thẻ.
Sau khi đến thăm nơi đây, chúng tôi quay trở lại chèo thuyền kayak. Hãy nhớ kiểm tra trước về các buổi đi chèo thuyền kayak để bạn có thể mang thêm quần áo khô để thay. Họ có cung cấp khăn khô nhưng không cung cấp dịch vụ tắm nước ngọt.
2 ngày 1 đêm thực ra là hoàn toàn đủ để đi thăm Vịnh Hạ Long. Các hoạt động chủ yếu trong suốt chuyến đi thực ra chỉ là chèo thuyền kayak. Chúng tôi di chuyển qua thuyền khác bằng kayak. Lần thứ hai, thậm chí khi không ai muốn chèo kayak, chúng tôi không thể quay lại thuyền chính để nghỉ. Mặc dù họ không nói, nhưng tôi nghĩ lý do là họ dùng thuyền chính để đi đón những vị khách du lịch mới.
Các phòng ở Fantasea không được cách âm vì vậy bạn hoàn toàn có thể nghe thấy tiếng mọi người nói chuyện mặc dù bạn không thể nghe chính xác được họ đang nói gì. Sau buổi chèo kayak, trong khi có một giấc ngủ ngắn tại phòng cabin, chúng tôi bất ngờ bị đánh thức bởi tiếng ồn của rất nhiều người đang nói chuyện. Một nhóm khách mới vừa mới đến trong khi tàu chính vừa đi. Người hướng dẫn viên du lịch cũng là người mới, cô ấy khá là vui tính.
Thêm nữa, giá phòng ở Fantasea bao gồm đồ ăn nhưng lại không kèm đồ uống. Điều này thực sự rất lạ lùng. Nhưng dù sao đi nữa thì đồ uống cũng chỉ có giá 1,5 đô thôi, bao gồm cả bia.
Chúng tôi đã có một vài người bạn mới. Nói chuyện với 3 cô gái người Đan Mạch, 2 người đến từ Pháp, và ba người từ Canada, Mỹ và Phần Lan. Cũng khá là thú vị khi học được những kinh nghiệm du lịch từ những người khác. Rất nhiều chuyến du lịch kéo dài hơn 1 tháng. Tôi không phải là người dễ tò mò nhưng tôi lại luôn luôn ghen tị với những người mà có thể đi du lịch trong thời gian dài.
Đây là khu vực xã hội ở trên một tàu biển. Bên trái là những chiếc bàn ăn, bên phải là quán bar.
Bên trái là một trong những món ăn được phục vụ trên tàu.
Bức phác thảo bên phải là những chiếc bàn ăn và ghế nhỏ thường được nhìn thấy ở các gian hàng thực phẩm trên đường.
Đó là thuyền trưởng tàu điều khiển tàu bằng chân của ông ấy.
Sau buổi chiều ngày thứ hai ở Vịnh Hạ Long, tôi không thể đợi để quay trở lại bờ và ở một khách sạn hợp lý hơn. Tôi ước là ở đây có thêm nhiều đảo để có thể ghé thăm, nhưng có rất ít đảo mở cửa cho khách du lịch. Vì vậy khi bạn không đi tham quan được, việc duy nhất bạn có thể làm là chèo thuyền kayak.
Nếu bạn muốn ăn tối tại một hang động trên đảo, thì chỉ có tàu Dragon Pearl cung cấp dịch vụ này.
Đây là khung cảnh trên mái từ ban công tầng hai khách sạn Golden Sun Moment nơi tôi ở. Tôi đã đặt một dãy buồng có giá 66 đô một đêm. Phòng sạch sẽ và các đồ dùng trông khá hiện đại và đẹp. Phòng được sưởi ấm bởi vì bên ngoài khá lạnh. Tiền phòng được kèm một chai rượu miễn phí, nhưng mà đáng tiếc là nó không ngon lắm. Bữa sáng cũng được đi kèm, thậm chí là đồ ăn ở đây còn ngon và phong phú hơn ở khách sạn Tú Linh Palace. Vào ngày cuối cùng, khách sạn sẽ gửi cho bạn một chiếc bánh như một món quà cảm ơn bạn đã đến khách sạn. Nhân viên khách sạn cũng rất thân thiện. Tôi rất khuyên bạn ở khách sạn này. Bạn không phải đặt dãy buồng nhỏ bởi vì tôi nhận thấy rằng việc có thêm cái ban công cũng chẳng đáng tiền lắm.
Một cảnh đường phố khác, tôi có thể ở Hà Nội trong vòng vài tháng chỉ để phác thảo những con đường và ở mọi góc đường.
Có rất nhiều những cây cột điện đẹp, nhưng tôi không có đủ thời gian để vẽ lại tất cả chúng.
Văn Miếu Quốc Tử Giám cũng là một trong những địa điểm thu hút khách du lịch.
Đây là một khu vực khấn lễ bên trong Văn Miếu.
Một cây bonsai được trồng tại đây.
Bạn gái tôi muốn mua một đôi sneaker, và đi bộ đến cửa hàng này nơi mà tầng 1 là nhà hàng BBQ. Tôi đã hỏi liệu tôi có thể phác thảo họ không. Sau khi phác thảo thì cái áo khoác của tôi đã ám đấy mùi BBQ.
Bảo tàng Hồ Chí Minh được đóng vào ngày thứ 6.
Đây là Lăng Bác.
Đây là Chùa Một Cột. Tôi đã tưởng tượng nó to hơn và có cái cột gỗ, nhưng cái cột thực lại được làm từ bê tông và được sơn trắng.
Hầu hết mọi người ở Hà Nội đều di chuyển bằng xe máy. Và những chiếc xe máy này thường được đỗ ở lề đường vì vậy người đi bộ thường buộc phải đi xuống lòng đường thay vì đi trên vỉa hè.
Đường phố thì luôn tấp nập giao thông nhưng không có ùn tắc. Ô to và xe máy luôn luôn di chuyển. Trái với suy nghĩ của hầu hết mọi người, việc băng qua đường ở đây không nguy hiểm hơn những nơi khác. Bởi vì có quá nhiều phương tiện di chuyển trên đường, nên tốc độ giao thông chậm hơn, những người lái ô tô và xe máy cũng cần nhận thức cao hơn khi đi trên đường. Lưu lượng giao thông sẽ không dừng lại để cho bạn băng qua, nhưng họ sẽ tránh bạn khi bạn đang băng qua đường. Để có thể sang đường an toàn, hãy giơ tay xin đường để ra dấu hiệu với mọi người.
Đây là phòng của tôi tại khách sạn Golden Sun Moment.
Đây là một bản thảo khác – một bản vẽ thể hiện căn phòng rõ hơn.
Tôi khuyên bạn nên đến Sân bay Quốc tế Nội Bài 3 giờ trước giờ bay thay vì 2 giờ như thông thường. Nhà đón khách ở sân bay thì nhỏ so với số lượng khách. Việc xếp hàng tốn khá nhiều thời gian, vì vậy tốt nhất bạn nên đến sớm.
Bên trái là một chậu cây mà mọi người ném chai nước của mình vào đó vì họ không thể mang chúng qua cổng sân bay sau khi kiểm tra an ninh.
Bên phải là tờ tiền Việt Nam, Chỉ những cơ sở lớn như các khách sạn mới nhận tiền đô la Mỹ. Mệnh giá phổ biến nhất là 100.000 và 200.000 đồng. Tôi không nhìn thấy bất kỳ đồng tiền xu nào khi tôi ở đây. Đồng tiền nhỏ nhất mà tôi nhìn thấy là 1.000 đồng. Một số nơi sẽ thu của bạn 2000 đồng khi bạn sử dụng nhà vệ sinh.
Nhìn chung, mặc dù thời tiết ẩm ướt và lạnh, nhưng đây vẫn là một chuyến đi khá thú vị. Các kỳ nghỉ thì luôn thật tuyệt. Đây là một điều tích cực. Bạn không cần phải đi làm và bạn sẽ đi du lịch.
Tôi sẽ biên soạn những bản thảo này thành một cuốn sách eBook và bán trong tương lai. Tôi cũng sẽ vẽ nhiều hơn nữa và đưa ra các tip khi đi du lịch. Ngày xuất bản có lẽ là tháng 5 vì tôi lên kế hoạch viết 2 trang một ngày.